Thứ Năm, 13 tháng 12, 2012

[Truyện cười] - Thực trạng của một số bạn nữ thích bóng đá | Chợ việt - raovatviet.vn

[TQ] - Báo giá Camera giám sát | Chợ việt - raovatviet.vn

Chủ Nhật, 20 tháng 11, 2011

Thứ Năm, 26 tháng 8, 2010

(Zing) - Quần thể lăng mộ của ông Vũ Hồng Khánh "ngự" trên mảnh đất rộng hơn 3.000 m2 giữa TP Hải Phòng. Để hoàn thành ngôi mộ "độc nhất vô nhị" này, ước chừng ông Khánh đã bỏ ra hơn 1 triệu USD.

Ông Vũ Hồng Khánh sinh ra trong ra đình công chức nghèo tại phố Cảng, từng tốt nghiệp khoa Chế tạo máy, ĐH Bách Khoa Hà Nội. Vốn ham mê sáng tạo máy từ nhỏ, chàng kỹ sư trẻ Vũ Hồng Khánh đã sớm nổi danh với những sáng chế máy như: chế biến xà phòng, máy ép gỗ, ép mùn cưa, máy cải tạo đồng cói, máy ép cói, máy chẻ cói, máy đan cói xuất khẩu, rồi đủ các loại máy móc phục vụ nông dân như máy cày, máy gặt, máy tuốt lúa, máy cắt cỏ…

Nhưng sáng tạo khiến ông "nức danh" nhất phải kể đến việc chế tạo máy uốn vành xe đạp bằng inox. Sáng chế này đã đem lại nhiều giải thưởng, bằng khen, bằng sáng tạo khoa học ViFOTEC. Đặc biệt, việc mở doanh nghiệp cung cấp vành xe đạp inox khắp Việt Nam và xuất khẩu sang Lào, Campuchia đã đưa tên tuổi Vũ Hồng Khánh lên hàng "đại gia" bậc nhất Hải Phòng thời bấy giờ.

Giờ chàng kỹ sư ngày nào đã trở thành ông lão 70 tóc muối tiêu, ông khề khà kể: "Cả tuổi trẻ cống hiến cho khoa học, làm bạn với dầu mỡ. Giờ về già, tôi chỉ khao khát tự tay xây mộ cho mình lúc nằm xuống".

Vậy là, để thỏa khao khát ông đã ngắm cho mình mảnh đất tại quận Kiến An, Hải Phòng làm nơi... yên nghỉ. Ông gặp tất cả những hộ dân xung quanh mảnh đất để thỏa thuận, ngã giá mua lại đất để mảnh đất được rộng rãi, vuông vức, dù đắt cỡ nào ông cũng mua. Cuối cùng, với 9 tỷ đồng, ông đã "có trong tay" mảnh đất 3.000 m2.

Để bắt tay xây dựng lăng mộ cho mình, ông Khánh đã khăn gói quả mướp vào tận khu vực núi Nhồi, Thanh Hóa để tự tay chọn những khối đá đẹp nhất, đắt nhất. Ông bảo: "Đá xanh, đá đen đủ tiêu chuẩn phải nguyên khối, nguyên tảng, không có đường vân dù chỉ nhỏ bằng sợi tóc, không màu sắc pha tạp". Vì thế, ông Kha không dùng cách khai thác bằng nổ mìn mà dùng sức người khai thác, bởi theo ông, đá khai thác bằng nổ mìn sẽ om, sức bền không tốt. Mỗi tảng đá như thế giá từ 10-30 triệu đồng.

Sau 5 năm cần mẫn làm việc của 3 anh em họa sĩ Trần Minh Tuấn cùng hàng trăm thợ lành nghề, khu trung tâm lăng mộ đã được hình thành.



Khu trung tâm lăng mộ rộng chừng 200m2, lẩn khuất sau những hàng cau vua rợp bóng.


Cổng vào lăng mộ được dựng bằng hai cột đá đen, mái cổng là một tấm đá đen lớn.



Ở giữa lăng mộ là khối đá đen nặng 10 tấn, mặt trước là những dòng chữ khắc nội dung kể tài năng cũng như đóng góp của ông cho xã hội. Trên cùng tháp đá bức tượng bán thân của ông Khánh được chạm khắc tỉ mỉ.


Toàn bộ phần khuôn viên lăng mộ đều được xếp bằng những khối đá trắng lớn, được mài giũa rất khít. Hầm mộ sâu trong lòng đất 4m, được bao bọc bởi những phiến đá khổng lồ, mỗi khối nặng 2,6 tấn. Ông Khánh dặn lại, khi nào ông và vợ nằm xuống, các con sẽ rút hết nước, nhấc nắp lăng mộ đưa thi hài ông và vợ xuống. Sau đó, sẽ cho nước lên nắp hầm cho... mát mẻ.


Công trình được đặt tên là "vườn treo Babylon" gồm 3 bậc sàn bằng đá, 24 cột đá và một mái đá lớn. Ông Khánh coi đây là nơi nghỉ ngơi, thưởng trà.


Vị đại gia này muốn xương cốt của mình nằm vĩnh hằng dưới một lớp nước để tạo sự kín đáo, yên tĩnh và cũng là để con cháu đời sau được tự hào về khả năng của ông cha mình.



Căn biệt thự của ông Vũ Hồng Khánh "ngự" bên cạnh khu "lăng mộ triệu đô".

Theo : Zingnews

CÓ THỂ BÁN LƯỢC CHO SƯ KHÔNG?
1. Xin việc, sa bẫy Kỳ Diệu
Lại nói hồi Lưu Bị đang làm luận văn tốt nghiệp, chủ nhiệm khoa Tả Phong ghét Lư Thực nên vu khống
thầy quan hệ nam nữ bất chính và ăn hối lộ, thầy Lư Thực bị tống giam.
Sau khi Lưu Bị tốt nghiệp, thầy được minh oan và được thả. Song, khi thầy ra tù, chức quản lý công ty
của thầy không còn, một người tên là Đổng Trác đã thế chỗ.
Đổng Trác không phải là người của trường Đại học Quản lý quốc tế Trường Giang, ông ta là nhà buôn.
Sau khi nhậm chức, Đổng biến ngay công ty của trường thành Công ty trách nhiệm hữu hạn Kỳ Diệu.
Công ty Kỳ Diệu đăng quảng cáo tuyển người tại Hội trường lớn, Lưu Bị, Quang Vũ, Trương Phi đăng ký
xin tuyển.
Thấy người đến ùn ùn, Lưu Bị cười mếu:
- Xem ra việc làm trở thành một loại tài nguyên hiếm, cạnh tranh kịch liệt làm sao!
Đổng Trác chủ trì việc tuyển người. Đầu tiên, ông ta giơ lên sản phẩm độc quyền của công ty: "lược thông
minh kỳ diệu", sau đó nói:
- Lược này nhìn không có gì khác thường, kỳ thực, nó hàm chứa một lượng công nghệ cực cao. Lược làm
bằng gỗ cây dương chanh thần kỳ ở Vân Nam, sau đó xử lý thêm 18 công đoạn nữa. Phải nói ngay, dương
chanh là loại cây cực hiếm, ngay các nhà thực vật cũng không biết sự tồn tại của nó. Công ty chúng ta đã
tới Vân Nam mua hơn 7.000 cây về trồng. Một điều đặc biệt khác: lược có tẩm dược liệu, 38 chiếc răng lược cũng được thiết kế đặc biệt. Chải đầu bằng lược này sẽ kích thích tóc phát triển, kích thích tế bào
não, rất có lợi cho sức khỏe và trí não.
Phía dưới có người hỏi:
- Giá bao nhiêu một cái?
Đổng Trác nói:
- Đúng giá là 2. 880 quan, nhưng để giới thiệu tính năng độc đáo của lược cho người tiêu dùng, chúng ta
chỉ bán với số lẻ, 880 quan.
Đổng Trác nhấn mạnh:
- Giá thế là tốt lắm.
Mọi người nhao nhao:
- 880 quan một chiếc lược, đắt quá!
Đổng Trác nói:
- Chúng ta không nên so nó với lược thường, nó là sản phẩm kỹ thuật cao cơ mà! Hơn nữa, nó có lợi cho
trí não. Đầu chúng ta vô giá, không thể so với đầu lợn được, đúng không?
Không ai nói gì thêm. Tiếp đến, Đổng Trác tuyên bố mức lương, khởi điểm là 16.000 quan, ngoài ra còn
có thưởng theo doanh số bán cùng bồi dưỡng tập huấn.
16.000 quan? Cả hội trường sôi sục. Vừa ra trường đã nhận lương 16.000 quan, hệt như trong "Nghìn lẻ
một đêm "! Công ty Kỳ Diệu đúng là kỳ diệu! Tất cả chen chúc đâm đơn, đến con muỗi cũng không lọt
ra.
2. Bán lược cho sư
Lưu Bị, Quan Vũ, Trương Phi đều dễ dàng qua vòng sơ khảo và thành nhân viên thử việc của công ty Kỳ
Diệu.
Công ty mở lớp tập huấn đặc biệt ABC ba ngày. A viết tắt từ Assertive, tiếng Anh là Quyết đoán; B là
Beautiful, nghĩa là Đẹp; C là Creative, nghĩa là Sáng tạo.
Đổng Trác giải thích: Quyết đoán ở từ A không có nghĩa là cố chấp, nó chỉ người có tố chất tốt nên tự tin.
Đẹp ở từ B không có nghĩa là lòe loẹt, nó chỉ người tạo ấn tượng tốt cho khách hàng ngay từ cái nhìn đầu
tiên. Sáng tạo ở từ C chỉ người biết kích thích, biết phát triển công việc lên một tầm cao mới.
Đổng Trác nói tiếp:
- ABC là hiệu quả công việc. Mục đích của cuộc tập huấn ABC đặc biệt này là để biến mỗi người thành
một nhân viên có hiệu quả. Sau cuộc tập huấn, chúng tôi được đặt trước một thử thách thực tế: trong một
tháng, mỗi người sẽ bán 100 chiếc lược thông minh kỳ diệu. Ai vượt qua thử thách, người đó đích thực là
nhân viên có hiệu quả, sẽ lập tức thành nhân viên chính thức của công ty Kỳ Diệu và hưởng mức lương
16.000 quan.
Học viên kinh ngạc, đua nhau nói:
- Một tháng bán 100 chiếc lược? Có nhầm không? Làm sao được đây? Đổng Trác bảo mọi người im lặng,
sau đó giải thích:
- Sở dĩ đặt ra thử thách thực tế vì công ty chọn người theo quan niệm "ngựa cảnh không bằng ngựa đua".
người có hiệu quả đích thực như thiên lý mã "một bước nghìn dặm", có đúng không? Các bạn biết không,
lớp trước các bạn, có người còn bán được lược cho sư, đẩy việc bán hàng lên một tầm cao mới. Người
trước làm được, sao các bạn lại không?
Học viên càng kinh ngạc:
- Có người bán được lược cho sư? Ai vậy? Sao anh ta làm được?
Đổng Trác nói:
- Đúng vậy, sao bán được lược cho sư ư? Ai cũng biết lược để chải tóc, nhà sư lại không có tóc và không
dùng lược, bán lược cho sư thật trái lẽ thường. Song, dù cho đa số xem là không làm được, vẫn có những
người dám làm việc người khác không dám làm, biến không thể thành có thể. Các bạn có muốn nghe câu
chuyện nhuốm màu sắc thần kỳ đó không?
Tất cả đều nói: - Muốn!
Thế là, hệt như cô bảo mẫu giữa bầy trẻ, Đổng Trác yêu cầu mọi người trật tự, sau đó kể câu chuyện "bán
lược cho sư":
Câu chuyện xảy ra hồi công ty Kỳ Diệu mới thành lập. Để tuyển nhân viên ABC đích thực, công ty đề ra
cho người xin việc một thách thức: Mỗi người phải bán 100 chiếc lược thông minh thần kỳ cho nhóm đối
tượng được chỉ định: nhà sư.
Thử thách kỳ quái khiến cho người xin việc phải lao tâm khổ tứ. Hầu hết người xin việc đều nghi ngờ:
bán lược cho sư ư? Sao có thể được? Đa số đều đấm ngực, chỉ có ba người X, Y, Z chấp nhận thử thách…
Một tuần thử thách kết thúc, ba người làm báo cáo kết quả: X bán được một chiếc, Y bán được 10 chiếc,
còn Z đã bán sạch 1.000 chiếc! Cùng hoàn cảnh, làm sao kết quả khác xa đến vậy? Công ty mời cả ba
thuật lại quá trình bán hàng.
X kể, anh ta đến một ngôi chùa, phải chịu các nhà sư mắng mỏ và đánh đập xối xả mà vẫn nhẫn nại, cuối
cùng một hoà thượng cảm động, mua cho anh ta một chiếc lược.
Y kể, anh ta lên một ngôi chùa trên núi. Do gió núi mạnh, tóc của thiện nam tín nữ lên chùa đều rối tung,
anh ta bèn tìm đến trụ trì, nói: "Người dâng hương tóc tai bù xù, e trông không thành kính với Phật lắm.
Trước mỗi toà hương, nhà chùa nên đặt một chiếc lược cho thiện nam tín nữ chải tóc." Thấy có lý, trụ trì
bèn mua. Vì chùa có 10 toà hương nên trụ trì mua 10 chiếc.
Z lại tìm đến một ngôi chùa có tiếng, hương khói quanh năm không dứt. Z nói với phương trượng: "Phàm
người dâng hương, ai cũng có tấm lòng thành. Chùa ta nên có vật phẩm tặng lại để khuyến khích người
làm việc thiện. Tôi có một số lược, ngài có thể dùng thư pháp hơn đời của mình khắc lên ba chữ ‘Lược
Tích Thiện’ làm tặng phẩm". Phương trượng nghe bùi tai, liền mua ngay 1.000 chiếc.
Công ty nhận định, ba người tiêu biểu cho ba mẫu người điển hình. X thuộc mẫu bán hàng cổ điển, có ưu
điểm chân thành, kiên trì và nhẫn nại; Y có năng lực quan sát và suy đoán sự vật, dám nghĩ dám làm. Còn
Z, anh ta nghiên cứu, phân tích nhu cầu của đám đông, có ý tưởng táo bạo, có kế hoạch hiệu quả nên đã
mở ra một nhu cầu mới cho thị trường.
Nhờ trí tuệ hơn người mà Z được công ty quyết định bổ nhiệm làm quản lý bộ phận bán hàng.
Điều thần kỳ là: sau khi "lược tích thiện" của Z ra đời, một đồn mười, mười đồn trăm, người đến chùa
ngày càng nhiều, hương khói trong chùa ngày càng thịnh.
Phương trượng bèn ký hợp đồng mua hàng của Z, anh ta không chỉ bán được một lần 1.000 chiếc, mà còn
nhận được hợp đồng tiêu thụ dài hạn.
Về phía công ty mà nói, thu hoạch lớn nhất không phải là có được hợp đồng tiêu thụ, mà là có được Z với
tài năng, sáng kiến phi thường!
Đổng Trác tiết lộ:
- Các bạn biết không, Z chính là tôi đó! Sau tám tháng làm quản lý bộ phận bán hàng, tôi được thăng chức
giám đốc, phụ trách mảng nhân lực, quản lý và mở rộng thị trường. Tôi ghi tâm khắc cốt, nhờ xuất thân từ nhân viên tiếp thị nên mới có ngày hôm nay. Tôi cũng biết, 70% ông chủ trên thế giới này xuất thân từ
nhân viên tiếp thị. Tôi tin rằng, nhân viên có năng lực ABC thật sự sẽ bán được bất kỳ sản phẩm gì cho
bất kỳ người nào. Tôi cũng tin rằng, trong các bạn, sẽ xuất hiện người xuất sắc như vậy.
Lưu Bị ngượng ngập giơ tay:
- Giám đốc Đổng, trong thuyết ABC của ngài, Assertive và Beautiful còn làm được, Creative xem ra khó
quá?
Đổng Trác nói:
- Bảo rằng khó thì thật khó, nhưng bảo không khó thì cũng lại không khó. Tôi sẽ chỉ cho mọi người hai
tuyệt chiêu. Chiêu thứ nhất: Cần biết đổi vị trí tư duy, cần suy nghĩ trong tình huống nào thì khách hàng
sẽ mua sản phẩm của chúng ta. Chiêu thứ hai: Cần biết cách "dắt mũi" khách hàng.
Học viên đồng ý:
- Đúng rồi, chỉ có bị xỏ mũi, trâu mới theo ta. Nếu không, dù có cố kéo tai hay kéo đuôi, trâu cũng không
nghe ta.
Đổng Trác cười:
- Chỉ cần mọi người dụng tâm, hiểu được điều tinh diệu trong hai tuyệt chiêu là có thể sáng tạo, và sáng
tạo nào cũng sẽ làm các bạn sung sướng.
3. Lã Bố bán 999 chiếc lược
Một tháng thử việc sắp qua, song đến một chiếc lược mà Lưu Bị vẫn không bán nổi. Hỏi Quan Vũ, Quan
Vũ cũng vậy. Hỏi Trương Phi, Trương Phi bán được sáu chiếc.
Lưu Bị nói:
- Ai chà, chỉ có chú Út có năng lực thôi!
Trương Phi trợn mắt:
- Em mà có năng lực gì? May nhờ cô, dì, chú, bác, em thương tình mua hộ mỗi người một chiếc.
Lưu Bị nói:
- Mới có năm chiếc thôi!
Trương Phi cười nhăn nhó:
- Còn một chiếc, em mua tặng bạn gái!
Lưu Bị thở dài cảm khái:
- Hồi trước ta cố công học tập, nghĩ ra đời sẽ làm bao nhiêu việc, nay một chiếc lược cũng không bán nổi.
Ba anh em ta sao bế tắt thế này?
Quan Vũ cũng buồn bực:
- Xem ra nhiệm vụ tháng này không hoàn thành, biết làm sao đây?
Trương Phi chép miệng:
- Bạn gái em nói: cứ tự mua 100 chiếc là xong việc.
Quan Vũ hỏi:
- Sao lại thế?
Trương Phi nói:
- Thì vì lương một tháng 16.000 quan! Một tháng 16.000, làm sáu tháng chẳng bù được tiền mua lược
sao? Mua 100 chiếc đi thôi!
Lưu Bị nói:
- Chẳng hoá ra lừa công ty?
Trương Phi nói:
- Lãnh đạo công ty chỉ yêu cầu ta bán đủ chỉ tiêu, họ cần gì biết ta bán cho ai?
Lưu Bị nói:
- Các đó không được! Công ty cho chúng ta một tháng là để thử năng lực, không phải để bán lược.
Trương Phi nói:
- Đại ca thật thà quá. Em hỏi anh: anh có muốn được nhận không?
Lưu Bị nghĩ ngợi một lát rồi quả quyết:
- Cha anh trước lúc lâm chung dặn dò đinh ninh anh hai câu: "Làm người tốt, phải quang minh chính đại; thành việc lớn, không thể không đổ mồ hôi". Anh có thể không được nhận việc chứ không thể lừa dối
người!
Quan Vũ phụ họa:
- Đại ca đúng rồi. Bậc trượng phu hành xử trên đời như thái dương qua bầu trời, như sông chảy qua đất.
Công ty chính cần người như đại ca!
Trương Phi giơ tay xin hàng, nói:
- Rồi, rồi! Các anh đã khăng khăng như vậy, em cũng chỉ biết nắm vạt áo theo. Ôi, trong trường chúng ta
là học sinh xuất sắc, vậy mà kỳ thi này chúng ta về bét, thật không còn mặt mũi nào!
Đúng như Trương Phi đoán, sau một tháng thử thách, những người khác đền hoàn thành vượt mức yêu
cầu, trong đó có Lã Bố bán được 999 chiếc, chỉ ba anh em về bét. Đổng Trác gọi ba người lên văn phòng,
hỏi giận dữ:
- Tôi không hiểu, vì sao người khác đều hoàn thành nhiệm vụ, duy ba anh không được? Các anh xem Lã
Bố đấy, anh ta vào công ty cùng đợt, cùng tập huấn với các anh, vậy mà bán được 999 chiếc, chỉ kém tôi
đúng một chiếc! Không hiểu suốt tháng qua các anh làm gì?
Trương Phi nói ngang:
- Ai bảo người ta hoàn thành nhiệm vụ? Tôi dám chắc họ lừa dối, tự bỏ tiền ra mua cho đủ số.
Đổng Trác phát cáu:
- Tự bỏ tiền thì làm sao? Tự bỏ tiền ra mua nghĩa là họ thích sản phẩm của công ty. "Kỉ sở bất dục, vật thi
ư nhân" (điều mình không muốn thì đừng làm cho người khác), người bán hàng yêu thích sản phẩm của
mình là có đạo đức nghề nghiệp rất tốt. Sao các anh không học họ?
Đổng Trác gõ gõ bút xuống mặt bàn, trầm ngâm một lát, sau đó nói từ tốn: - Thế này nhé, tôi cho các anh
thêm một tháng thử việc nữa. Công ty không để ý tiền mua lược là của các anh hay người khác, tóm lại,
công ty dựa vào doanh số bán mà luận anh hùng. Mong các anh không phụ lòng kỳ vọng của tôi!
Ngượng chín người, Lưu Bị vừa cung kính chào Đổng Trác vừa ra hiệu cho Quan Vũ và Trương Phi mau
lui ra. Đáng hổ thay, hết tháng thứ hai mà họ cũng không hoàn thành nhiệm vụ.
Theo quy định của công ty, nhân viên bán hàng thử việc không bán đủ số lượng là không được lương. Hai
tháng không tiền, đến ăn uống cũng thành vấn đề. không biết làm sao, ba anh em đành bỏ vị trí bán hàng
lương cao và quay lại thị trường việc làm. Hai tháng sau, cả ba tìm được việc ở công ty điện khí Từ Châu,
lương tháng chỉ có 1. 600 quan.
Trương Phi nói:
- Có 1. 600 quan nhưng cầm được, còn 16.000 quan của công ty Kỳ Diệu như trăng đáy nước.
Lưu Bị thở dài:
- Chỉ nên tự trách chúng ta không ra gì. Em xem Lã Bố đấy, thật là viên hổ tướng, tháng nào cũng là quán quân bán hàng.
Hai năm sau, trong hội nghị thương mại toàn Trung Quốc, Lưu Bị vô tình gặp lại Lã Bố.
Cố nhân tương phùng, ai nấy đều cao hứng. Lã Bố cho biết, sau khi ba người ra đi, công ty Kỳ Diệu phát
triển chóng mặt, không chỉ chiếm lĩnh thị trường bảo vệ sức khoẻ, mà còn tiến quân vào thị trường bất
động sản, thành lập tập đoàn công nghiệp cổ phần Kinh Đô.
Lã Bố đưa danh thiếp cho Lưu Bị, Quan Vũ, Trương Phi, chức danh để thật chấn động: Phó tổng giám
đốc tập đoàn Kinh Đô. Lã Bố nói:
- Chiều nay hội nghị kết thúc, mời các anh đi ăn đồ Tứ Xuyên, cả ba đến hết nhé. Thật là phong độ đại gia
của một doanh nghiệp trẻ.
4. Thiên cơ hé lộ
- Các anh dạo này thế nào? – Sau ba tuần rượu, Lã Bố hỏi: có phần tự đắc. Lưu Bị rất khiêm tốn:
- Chúng tôi không dám sánh với phó tổng Lã, hiện chỉ làm quản lý cho một công ty nhỏ.
Lã Bố nói: - Bạn bè với nhau, tôi nói thật, anh thật thà quá. Như tôi đây, lương một năm hơn hai triệu
quan. Còn các anh, mỗi tháng lao lực vì hơn 1.000 quan. Có thể nói, các anh vất vả cả một đời không
bằng thu nhập một năm của tôi. Chúng ta ai cũng hai tay hai mắt giống nhau, chỉ có đầu óc khác nhau
thôi. Đầu óc khác nhau nên vận mệnh khác nhau.
Trương Phi vừa hớp hết ly rượu vừa hỏi:
- Phó tổng Lã, vì sao tháng nào anh cũng là quán quân bán hàng? Anh có vũ khí bí mật gì vậy? Chẳng lẽ
đúng là có cách bán lược cho sư thật?
Lã Bố cười:
- Các anh đúng là quá thật thà – không – quá ngốc đến đáng yêu!
Cả ba nghe mà sững sờ.
Lã Bố nói:
- Các anh có thấy sự tinh diệu trong câu chuyện "bán lược cho sư" không? Thử động não xem, nhà sư
mua lược để làm gì? Các anh có thấy tận mắt họ mua không? Bán lược cho sư? Nhà sư trong câu chuyện
thật ngốc, người nghe câu chuyện cũng thật ngốc, chỉ có người kể câu chuyện là vĩnh viễn thông minh.
Lưu Bị nói:
- Anh nói thế, tôi cũng đã từng nghĩ vậy. Anh X kiên trì chịu đánh mắng, cuối cùng mới được một nhà sư
"mua" cho một chiếc lược. Giám đốc Đổng khen "kiên trì nhẫn nại", e là vờ tâng bốc. Nhà sư "mua" một
chiếc vì thấy anh ta đáng thương, đúng không? Vậy không thể nói X "bán" được một chiếc lược, đúng
không? Nhận bố thí, sao có thể tính là thành tích được? Quan Vũ cũng nói:
- Chuyện anh Y bán được 10 chiếc lược cũng rất đáng nghi. Anh ta nói để đầu tóc bù xù trước tượng Phật
là bất kính, vậy chải đầu trước tượng Phật có là kính trọng không?
Trương Phi vỗ đùi, nói to:
- Đúng rồi, chuyện ông Z cũng giả! Nhà sư mua một chiếc lược còn hiềm tiếng phong hoa tuyết nguyệt,
mua đến 1.000 chiếc càng không thể được. Nếu là phương trượng, tôi nhất định không để mang tiếng cửa
Phật như vậy. Lưu Bị nói:
- Đúng vậy, lược và tích thiện liên can gì nhau? Chẳng thà tặng khách tranh thiền hay trà, trên hộp trà đề
"thiện khí nghinh nhân" (khí thiện đón người ) còn phải lẽ hơn kiểu tặng lược lăng nhăng kia.
Ba anh em tỉnh ngộ, hoá ra câu chuyện "bán lược cho sư" hoàn toàn bịa. - Thế nhưng…- Lưu Bị nhìn Lã
Bố ngờ vực: - Anh chẳng bán được 999 chiếc đó sao?
Lã Bố uống sạch ly bia, nói rành rọt cho ba anh em:
- Trong thời gian thử thách, đúng là tôi bán được 999 chiếc lược. - Sao anh làm được? - Cả ba hỏi đầy ngờ
vực. - Tôi à! – Lã Bố cười đắc ý: - Chẳng phải Đổng Trác dùng lương 16.000 quan làm mồi nhử đám
nhân viên tiếp thị chúng ta sao? Muốn chỗ làm ngon, rất nhiều người đã bỏ tiền ra tự mua hàng…
Trương Phi nói:
- Việc đó tôi biết rồi. Nhưng anh làm thế nào? 999 chiếc lược, phải đến mấy trăm ngàn quan, anh lấy đâu
ra tiền để mua?
Lã Bố cười:
- Thế nào là khôn sống mống chết, là cá lớn nuốt cá bé? Là từ cái đầu mà ra! Vì thế, các nhà kinh doanh
đều chăm chăm vào bọn ngốc. Đổng Trác thế nào, Lã Bố này thế đó. Ông ta dùng lương tháng 16.000
quan làm mồi nhử đám tiếp thị; tôi cũng làm y cách đó, tìm một bọn tiếp thị để nhử mồi. Ba anh em sững
sờ. Đúng là thương trường như chiến trường, bước bước là mưu kế.
Trương Phi hỏi:
- Anh bán được 999 chiếc, sao không phải là 1.000?
Lã Bố lắc đầu:
- Đến việc đó mà anh cũng không hiểu? Đổng Trác tự nhận là Z bán được 1.000 chiếc lược, tôi sao có thể
cướp kỷ lục của ông ta được?
Trương Phi "a" một tiếng. - Các anh biết không? – Lã Bố tiếp tục:
- Công ty Kỳ Diệu phát triển thành tập đoàn Kinh Đô hôm nay là nhờ vào biện pháp truyền tiêu của tôi.
Trong mấy trăm triệu doanh thu hàng năm của công ty, có đến 90% là tiền túi của nhân viên tiếp thị. Các
anh bảo có kỳ diệu không?
Ba anh em lại sững sờ. Đám nhân viên tiếp thị ngốc nghếch không thể ngờ rằng chính họ là nhũng nhà sư
trong câu chuyện bịa! Mặt đỏ tưng bừng, dựa người thoải mái trên ghế, châm một điếu thuốc, nhả đôi
vòng khói, Lã Bố nói chậm rãi: - Ngày nay, phát minh của Đổng Trác – không, là phát minh của Lã Bố
dựa trên tư tưởng câu chuyện nhà sư của Đổng Trác, đã được áp dụng trên lĩnh vực mĩ phẩm, bảo vệ sức khỏe, bảo hiểm nhân thọ, bồi dưỡng giáo dục và hướng nghiệp. Chỉ cần vào trang www. google.com trên
internet, gõ cụm từ "bán lược cho sư", các anh sẽ thấy hàng nghìn link. Rất nhiều người đã cải tiến phát
minh, gọi nói là cách bán hàng không cửa hiệu hay nhượng quyền. Đáng tiếc là tôi không đăng ký bản
quyền phát minh cách bán hàng "nhà sư mua lược", chẳng có gì bảo vệ bằng sáng chế. Trương Phi hỏi
bực tức:
- Chẳng nhẽ không ai quản các anh?
- Ai quản? – Lã Bố nghẹo đầu, nói: - Khởi thuỷ công ty của trường đại học chỉ để lấy lòng tin khách hàng.
Tục ngữ nói: "hiền ăn người", chóp bu trường Đại học Quản lý quốc tế Trường Giang chẳng đều trong tay
Đổng Trác sao? Còn ai dám quản nữa đây?
5. Ác giả ác báo
Đưa Lã Bố say mèm về khách sạn thì đã hai giờ sáng.
Trương Phi nói:
- Trời sắp hửng, bụng lại đói, thôi không ngủ nữa, ra phố đêm ta uống tiếp. Ba anh em đóng cửa hộ Lã
Bố, về phòng lấy ít tiền, sau đó gọi phục vụ mở cửa. Đêm mát lạnh như nước, ba người đi trên con đường
mới sửa đẹp đẽ. Lưu Bị đề nghị:
- Chẳng thà mua đậu phộng, bò khô lên núi ngắm mặt trời lên!
Quan Vũ hỏi
: - Sao đại ca lại có nhã hứng thời sinh viên vậy?
Lưu Bị nói:
- Hôm nay Lã Bố cho chúng ta một bài học thực tế. Câu chuyện nhà sư khiến anh chấn động, cảm giác
như có tinh thần mới. Anh nghĩ, rồi chúng ta sẽ đón bình minh sự nghiệp mới!
Hai ngày sau, Lã Bố lại cho ba anh em một tin chấn động.
- Các anh biết không? - Lã Bố thì thào: - Cô Điêu Thuyền học cùng lớp các anh là gái bao của Đổng Trác
đó.
- Sao? Quan Vũ kêu thất thanh.
Ai cũng biết Quan Vũ thầm yêu Điêu Thuyền, nay nghe tin sét đánh thành ra thất thố. Lã Bố xác nhận tin
tức một lần nữa: Điêu Thuyền, hoa khôi của trường năm xưa, giờ là gái bao của Tổng giám đốc tập đoàn
Kinh Đô. Lòng Quan Vũ như lọ ngũ vị hương, trăm cảm xúc lẫn lộn. Tin tức lan truyền rất nhanh, bạn
cùng lớp ai cũng biết chuyện Điều Thuyền. Có người trách Điều Thuyền sa đoạ, bán mình để hưởng phú
quý; có người lại chửi Đồng Trác hủ bại, đem thân xác phụ nữ làm trò đùa. Chỉ có Lưu Bị kiệm lời,
không đưa ra bất cứ bình luận nào.
Trương Phi trách:
- Anh lạ thật, Điêu Thuyền là bạn học của chúng ta cơ mà!
Lưu Bị đáp lạnh nhạt:
- Không phải Bị này không thương bạn cùng lớp, song suốt bốn năm chúng ta không giao vãng gì với
Điêu Thuyền. Chuyện của cô ấy với Đổng Trác, ta cũng không hiểu ngọn ngành. Em bảo anh nói gì bây
giờ?
Trương Phi ngạc nhiên nhìn anh:
- Đại ca, anh trở nên lạnh lùng từ hồi nào vậy?
Lưu Bị nói bình thản:
- Sau khi rời trường, anh gặp bao nhiêu chuyện hoàn toàn khác xưa. Qua thời gian, ta phải thích ứng với
hoàn cảnh, có gì đáng ngạc nhiên đâu? Nay điều duy nhất anh quan tâm là: Lã Bố đã làm phó tổng giám
đốc; còn chúng ta, đến một kế hoạch lập nghiệp vẫn chưa có.
Quan Vũ hỏi:
- Đại ca, anh có thể học Lã Bố bán lược không?
Lưu Bị đằng hắng, nói:
- Người như Đổng Trác, Lã Bố giỏi kiếm tiền, song ác giả tất ác báo. Chúng ta học họ làm gì?
Hai năm sau, tin về Điêu Thuyền lại được lan truyền. Đổng Trác, Lã Bố ghen nhau vì Điêu Thuyền nên
đánh nhau ở Phụng Nghi Đình. Lã Bố lỡ tay khiến Đổng Trác mất mạng, phải bóc lịch năm năm. Tập
đoàn Kinh Đô to là vậy bỗng tan tành trong phút chốc.

LỜI BÀN CỦA TÁC GIẢ
"Bán lược cho sư" được một số người xem là câu chuyện kinh doanh truyền tiêu kinh điển. Song đó là câu
chuyện lừa dối, lại khuyến khích người ta kinh doanh lừa dối. Nếu tin vào câu chuyện, có nghĩa bạn
nguyện làm con bọ ngựa rình ve. Nếu bạn không tin mà vẫn làm theo, có nghĩa bạn làm con chim sẻ sau
lưng bọ ngựa.
Bạn lập nghiệp thế nào, vận mệnh của bạn thế đó. Nếu bạn buôn bán lừa dối, tức bạn đã chọn làm con
chim sẽ đắc ý, và xạ thủ đang nhìn bạn qua đầu ruồi. Bạn không thể hiểu vì sao người ta chê cười bọ
ngựa và chim sẻ, song lại khen ngợi xạ thủ.
Bạn phải lập nghiệp một cách đàng hoàng, đó là điều kiện tất yếu của một nhà quản lý thành công.

Thứ Tư, 25 tháng 8, 2010

Gã khổng lồ tìm kiếm đã sẵn sàng để biến dịch vụ email miễn phí Gmail trở thành "trung tâm liên lạc" của người dùng khi bổ sung thêm khả năng gọi điện vào ngay trong giao diện Google Chat.

Mô tả ảnh.

Theo CNET, Google đang chạy thử dịch vụ này bên trong Gmail. Một số người dùng đã có thể gọi điện ngay từ hòm thư của mình và theo phản hồi của họ, chất lượng cuộc gọi khá tốt, các thao tác cũng không quá phức tạp. Để gọi điện, bạn phải mở cửa sổ Google Chat ở góc trái, bên dưới màn hình. Từ đó, bạn có thể gọi hoặc nhận cuộc gọi từ các contact trong danh bạ thông qua một giao diện người dùng rất giống với dịch vụ Google Voice.

Có thể nói, Google đã hăng hái đi theo hướng này trong thời gian gần đây. Google Talk được công bố cách đây một năm dưới dạng ứng dụng VoIP dành cho desktop. Hãng cũng tiêu không ít thời gian và tiền bạc để cải tiến Google Voice, một dịch vụ cho phép gửi tin nhắn bằng lời cũng như cho phép người dùng gọi điện đến nhiều điện thoại cùng lúc.
Nhưng một ứng dụng VoIP trên nền web (như trường hợp lần này) lại là câu chuyện hoàn toàn khác. Có vẻ như cuối cùng Google cũng đã sáp nhập công nghệ của Gizmo 5 vào trong "binh đoàn hùng hậu" của mình.

Hiện chưa ai rõ liệu Google Voice có bị thay đổi gì trong thời gian tới hay không, cũng như liệu khả năng gọi điện của Gmail có phải là một dịch vụ tách biệt hoàn toàn. Ít nhất thì giao diện người dùng cũng giống hệt nhau (thí dụ như biểu tượng của cuộc gọi nhỡ và cuộc gọi đi là như nhau).

Tuy nhiên Google Voice không phải là một dịch vụ VoIP. Người dùng của dịch vụ gọi điện/chat này không cần phải có tài khoản riêng trên Voice. Các cuộc gọi đến số điện thoại ở Mỹ và Canada cũng miễn phí, trong khi gọi đi quốc tế sẽ được giảm giá so với mức cước chuẩn.

Skype hiển nhiên là mục tiêu cạnh tranh lớn nhất của ứng dụng này. "Google luôn luôn thử nghiệm các sản phẩm và tính năng mới, nhưng hiện tại, chúng tôi chưa có gì để xác nhận vào lúc này", đại diện của Google trả lời khi được báo giới yêu cầu bình luận về thông tin của CNET.

Trọng Cầm (Theo PCWorld)

(Zing) - Thói quen thích đập đầu để gây thương tích hay hễ cứ gặp người lạ là cho 10 đô la Mỹ... thật kỳ lạ đến khó tin.

1. Va chạm vào đầu

Chuck Lamb, 47 tuổi, có thể coi là một trong những người có sở thích kỳ quặc nhất. Người đàn ông này rất thích các hoạt động va chạm đến đầu. Không những thế ông còn chụp ảnh, quay clip rồi đưa lên website của ông bắt đầu từ năm 2005. Trang web của ông có đợt trở thành một hiện tượng trên Internet với 32 triệu người truy cập và được lên truyền hình ở nhiều kênh khác nhau. Động cơ của hành động này là gì? Trả lời phỏng vấn người đàn ông 6 con này chia sẻ rằng muốn được lên truyền hình hoặc đóng phim.
http://img.news.zing.vn/img/391/t391684.jpg


2. Thích xuất hiện trong các cảnh quay trên truyền hình

Paul Yarrow hiện đang sống ở London đã xuất hiện rất nhiều trong các cảnh quay trên TV như BBC, ITV, Sky News. Ông rất thích có mặt trong các cảnh quay và hễ có thông tin là ông có mặt ngay lập tức.



3. Cho mỗi người lạ 10 đô la

Reed Sandridge mới mất việc năm ngoái và kể từ đó anh cũng có một sở thích rất kỳ quặc: Hễ gặp ai lạ mặt là anh cho 10 đô la và không đòi hỏi bất kỳ điều gì. Đến ngày thứ 94 thì anh chi khoảng 1.000 đô la để cho người khác. Anh lấy tiền tiết kiệm và phụ cấp thất nghiệp để thực hiện hoạt động này.



4. Bắt chước tiếng bò kêu

Khi nói đến việc bắt chước tiếng bò kêu thì cậu bé Austin Siok, 10 tuổi, là một chuyên gia. Trong cuộc thi dành cho trẻ lớp 5 bắt chước tiếng bò kêu thì Austin là người đánh bại 80 ứng cử viên khác. Austin dành được phần thưởng là 1.000 đô la Mỹ, một chiếc túi có in hình con bò, một chiếc yên bò.



5. Sưu tập thuốc Ecstasy

Một người đàn ông Hà Lan đã dành cả 20 năm để sưu tập thuốc Ecstasy với đủ các màu và hình dạng. Tổng số thuốc mà anh sưu tập được là 2.400 viên. Không may năm 2009, bộ sưu tập của anh bị đánh cắp. Người đàn ông 46 tuổi này sau đó quyết định báo cảnh sát vì sợ kẻ trộm uống phải những viên thuốc độc trong bộ sưu tập của anh.



6. Viết lên ô tô, xe máy

Ông Li Zongxiong, 71 tuổi, người Đài Loan đã nghỉ hưu. Ông đã viết lên trên chiếc ô tô, 2 xe tải và 1 xe toàn các kí tự. Ông bắt đầu sở thích kỳ quái này từ năm 1999. Cả gương, kính, cánh cửa, bánh xe, thân xe… đều chi chít các chữ cái. Ông Li thừa nhận rằng sở thích của ông gây ra rất nhiều phiền toái. Các thành viên trong gia đình ông đều muốn ngăn cản ông tiếp tục làm hành động kỳ quặc này. Tuy vậy, ông rất vui khi đứa cháu đích tôn ra sức ủng hộ ông nội và còn hứa sẽ mua tặng ông một chiếc xe bus để ông tha hồ viết khi có đủ tiền.



7. Vẽ trên cơ thể chó

Một người đàn ông Trung Quốc có sở thích rất kỳ lạ đó là vẽ lên trên người chó để chúng giống hệt các loài vật khác như hổ hay gấu trúc. Nhiều người nhìn mãi mà không nhận ra đó là chó “hóa trang”.



8. Đan len hình “gò bồng đào”

Cụ Audrey Horncastle, 84 tuổi, hiện giờ vẫn đang đan hình các đôi gò bồng đào. Mục đích đó là đưa cho con gái cụ để dạy cho các bà mẹ cách nuôi con bằng sữa mẹ. Cụ Audrey quê ở Woodingdean, gần Brighton, đã đan được hơn 100 gò bồng đào và cụ nói sẽ tiếp tục đan nếu có đơn đặt hàng.



Theo : Zingnews

Thông thường khi mọi người nghĩ đến chuyện mua nhà, họ không có thói quen nhìn nhận nó như là một viễn cảnh thú vị. Họ xem nó quá phức tạp, rối rắm… Mua một ngôi nhà là một việc đầu tư mà nó thường theo suốt cuộc đời bạn và trong một số trường hợp là nhiều thế hệ.
Khi mua nhà, bạn sẽ gặp nhiều yếu tố bất lợi như những quan tâm đến chuyện tiền bạc, bảo hiểm, các nhà môi giới, đại lý, tài chánh, và cả vấn đề luật pháp nữa. Tuy nhiên, mua nhà không quá khủng khiếp như vậy, ngược lại là rất thú vị. Vấn đề chính là bạn cần thực hiện đến những bước sau:
1- Xem qua vấn đề tài chính
Bạn sẽ phải xác định ngôi nhà mà bạn có khả năng mua. Một nhà cố vấn tài chính có thể sẵn lòng giúp bạn lên kế hoạch tài chính mà chúng cho phép bạn mua nhà như ý bạn. Nếu bạn có quá nhiều trục trặc trong việc quản lý tài chính , bạn sẽ phải xác định rõ nhu cầu cần thiết để nói với nhà cố vấn tài chính. Bạn không thể hy vọng mua một ngôi nhà hay không nên đợi đến lúc có đủ tiền mới mua nhà.
2- Tận dụng hết các quyền lựa chọn
Có rất nhiều thông tin và chúng đều càng nhiều mỗi ngày. Vì vậy khi nào có thể, bạn hãy tận dụng thông tin trên Internet, báo chí, quảng cáo, các sàn giao dịch bất động sản…để chọn lựa thông tin tốt nhất. Điều này thật sự quan trọng vì có thông tin tốt bạn sẽ có cơ hội để mua được ngôi nhà tốt.
3- Những thuận lợi có được từ những sai lầm của người khác
Ngay cả khi bạn lần đầu tiên mua nhà, bạn không nên phạm vào sai lầm mà những người khác lần đầu tiên mua nhà cũng gặp phải. hãy nói chuyện với mọi người mà họ đã mua nhà vì họ sẽ cho bạn biết chính xác những điều nên làm và không nên làm. Tuy nhiên, nếu bạn đã mua nhà rồi trong một thời gian dài, bạn không cần thiết phải hỏi người khác, bạn nên tìm hiểu đến những điều sẽ phát sinh sau khi mua nhà.
4- Tìm đến một nhà môi giới
Chắc rằng người môi giới bất động sản của bạn có đủ phẩm chất, kinh nghiệm, tư cách kinh doanh và thái độ đứng đắn.
5- Hiểu rõ mọi vấn đề chi tiết của việc mua bán
Bạn cần biết rõ về chi tiết của việc mua bán, giấy tờ, vay mượn, và những khía cạnh khác trong việc mua bán nhà. Nếu có điều gì đó bạn chưa hiểu, hãy hỏi ngay và nếu bạn cảm thấy không được dễ chịu, cũng đừng nên tránh né.

Thị trường bất động sản chưa bao giờ tốt hơn vào lúc này, nhưng ngay cả khi thị trường mạnh, với những phương tiện mới để tìm và đánh giá bất động sản tiềm năng, bạn vẫn có thể đánh mất rất nhiều tiền. Ngày nay đã có cuộc cách mạng , danh sách các bất động sản được tìm thấy trên mạng Internet,. Những hình ảnh, giá cả, và những đoạn phim 3-D giới thiệu bất động sản nhưng bạn vẫn nên cẩn thận khi lựa chọn đầu tư bất động sản.
1- Tìm bất động sản
Có rất nhiều cách tìm bất động sản để mua. Bạn có thể xem online, bạn có thể tìm đến các đại lý môi giới, các sàn giao dịch bất động sản…Nhưng điều quan trọng nhất là bất động sản đó phải đem lại lợi nhuận cho việc đầu tư của bạn.
2- Xem xét các khu vực lân cận
Khi chọn bất động sản, bạn sẽ ần xem xét đến không chỉ bản thân bất động sàn đó mà còn khu vực lân cận nó. Hãy ghé thăm nơi đó nhiều lần,vào những mùa khác nhau và thời điểm khác nhau trong ngày nếu có thể. Đây là điều mà các đại lý bất động sản có thể đi đến dễ dàng và họ có cái nhìn tốt về khu vực đó.
3- Kiểm tra các chỗ dột
Một trong những vấn đề đắt giá nhất là ngôi nhà bị dột. Nếu có thể bạn hãy đến xem nhà vào lúc trời mưa và luôn kiểm tra đánh giá nhà. Thông tin là quyền lực, bạn cần tìm ra nhựng điều bất lợi của bất động sản để bạn có thể dùng chúng như là chiêu để mặc cả đưa ra giá thấp.
4- Gây ấn tượng cho thương vụ mua bán
Sau khi bạn đã xem xét và nhận ra ngôi nhà ấy rất đáng mua, hãy gây ấn tượng cho thương vụ mua bán này. Tìm một nhà môi giới có nhiều kinh nghiệm và đáng tin cậy. Nếu bạn có thể trả nhiều tiền hơn cho dịch vụ của họ, họ sẽ giúp bạn tiết kiệm nhiều hơn qua việc thương lượng giá cả.
5- Xem qua bản báo cáo đầy đủ
Không thể tìm được ngôi nhà mà mọi thứ đều tốt 100%. Hầu hết những sai sót nhỏ đều được ghi nhận lại. Những thứ quan trọng như máy bơm rò rỉ nước, các tấm thảm phai màu, mái nhà dột, thường hay sàn nhà bị hư hại, hay hệ thống máy lạnh không hoạt động.
6- Mọi thứ có thể thương lượng
Không có điểm mấu chốt nào trong việc đưa ra giá cả vì khi giá được đưa ra thì chúng luôn là cái giá mà người bán muốn có được. Đôi khi nó có vẻ cao hơn trị giá thật của ngôi nhà. Thật ra chỉ có vài bất động sản, dù là nhà mới xây dựng, được xem là hoàn hảo.